Tôi là một người không có nền tảng tập thể thao từ bé. Nguyên nhân thứ nhất, cha mẹ tôi không chú trọng việc tập thẻ thao cho con. Thứ hai, việc học tập ở Việt Nam chú trọng vào học kiến thức mà quên mất kỹ năng sống bao gồm thể thao mới là quan trọng bậc nhất trong kiến tạo con người.
Ở tuổi 40, tôi đặt cho mình việc tập luyện thường xuyên và đều đặn. Khả năng trí não và thể chất của tôi tăng lên một cách kỳ lạ.
Mẹ tôi 70 tuổi, ở tuổi nghỉ hưu mới có thời gian dành cho chính mình và mỗi ngày đều ra biển. Những con sóng biển, làn nước biển mang lại tâm trí minh mẫn và giấc ngủ ngon cho bà.
Tôi còn nhớ lần đầu tiên dậy từ 5h sáng bơi trong mùa lạnh, từ khoảng tháng 11-4 hàng năm, mẹ tôi xuyên qua con sóng cao 2 m ra ngoài vùng biển yên ắng. Trong khi đó, tôi thua mẹ gần 30 tuổi, loay hoay không dám ra, sợ ngộp khi bị nhấn chìm trong con sóng dữ.
Từng bước từng bước một, tôi biết cách chui qua các cơn sóng, bơi hết sức mình có thể, nhịp tim, phổi, cơ bắp theo đó mà khỏe mạnh hơn.
Tôi minh mẫn khi xây dựng các chương trình khóa học, viết sách. Tôi cảm thấy mình sống lại tuổi 20.
Nếu bạn cảm thấy năm nay mình già hơn hẳn năm trước, phải tập luyện, phải tập luyện bạn nhé.
Sống nghĩa là tận hưởng từng giây phút. Trí não cảm nhận được cơ thể mình. Đừng để nhịp sống vội vã khiến bạn quên đi chính mình.
Sống nghĩa là nghe được nhịp thở, nhịp tim của mình đó nhé.